Phùng Quán

Bài thơ ru con trai của bà mẹ công nhân kiến trúc


Ru con, con ngủ cho ngoan
Mẹ ra công trường, mẹ đúc bê tông
Mẹ xây nhà máy chín tầng
Xây thành phố mới để phần cho con.

Con mẹ là con công nhân
Từ thưở lọt lòng, con phải cho quen
Ngủ yên giữa tiếng máy rền
Ba bề búa nện, bốn bên lửa hàn
Tiếng này thay mẹ ru con
Tiếng võng công trường đất nước đang đưa.

Con trai mẹ đã sướng chưa ?
Ru con cả nước cầm đưa võng lành
Đưa qua, cỏ dại đồi xanh
Đưa về, đã thấy lán tranh dựng rồi
Đưa qua, nền đất đỏ tươi
Đưa về, đã thấy chân trời phủ che

Ai che, không phải che mây
Tường cao nhà máy bốn bề mọc lên
Võng con đang ngủ võng tiên !
Cứ đưa một nhịp hiện thêm công trình
Ru con đến tuổi trưởng thành
Giao con làm chủ những thành phố hoa !

Con ơi kẻng báo đến giờ
Ngủ cho yên giấc, mẹ ra công trường

Được bạn: Mọt Sách đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Bài thơ ru con trai của bà mẹ công nhân kiến trúc"